1. “Nói về Đảng,
một Đảng mà giấu giếm khuyết điểm của mình là một Đảng hỏng. Một Đảng có gan
thừa nhận khuyết điểm của mình, vạch rõ những cái đó, vì đâu mà có khuyết điểm
đó, xét rõ hoàn cảnh sinh ra khuyết điểm đó, rồi tìm kiếm mọi cách để sửa chữa
khuyết điểm đó. Như thế mới là một Đảng tiến bộ, mạnh dạn, chắc chắn, chân
chính”.
(Sửa đổi lối làm việc tháng 10-1947,Hồ Chí
Minh: Toàn tập,, t. 5, tr. 261)
2. “Có những người trong lúc tranh đấu thì
hăng hái, trung thành, không sợ nguy hiểm, không sợ cực khổ, không sợ quân
địch, nghĩa là có công với cách mạng. Song đến khi có ít nhiều quyền hạn trong
tay thì đâm ra kiêu ngạo, xa xỉ, phạm vào tham ô, lãng phí, quan liêu, không tự
giác, mà biến thành người có tội với cách mạng. Chúng ta phải cứu vãn họ, giúp
họ khôi phục đạo đức cách mạng. Có những người miệng thì nói: phụng sự Tổ quốc,
phụng sự nhân dân, nhưng bị vật chất dỗ dành mà phạm vào tham ô, lãng phí, hại
đến Tổ quốc, nhân dân. Chúng ta phải giáo dục họ, đưa họ vào con đường cách
mạng”
(“Thực hành tiết kiệm, chống tham ô, lãng phí, chống
bệnh quan liêu”, 1952. Hồ Chí Minh toàn tập, t. 6, tr. 494)
3. “Để sữa chữa,
thì cần phải học tập lý luận, trau dồi đạo đức, nhận rõ điều gì là phải, thì cố
gắng làm, điều gì là trái, thì kiên quyết tránh. Phải hiểu rằng bổn phận của
người cán bộ cách mạng là suốt đời hết sức phụng sự Tổ quốc, phục vụ nhân dân. Phải cố gắng thực hiện cho kỳ được:
cần, kiệm, liêm, chính, chí công vô tư. Phải gần gũi nhân dân, học tập nhân dân
vì gần gũi nhân dân sẽ cảm thông những khó khăn, gian khổ của nhân dân, thấy rõ
những gương anh hùng của nhân dân, giúp ta củng cố lập trường, trau dồi tư
tưởng. Cách sửa chữa tốt nhất và quý nhất là thật thà tự phê bình và phê bình”.
(“Người cán bộ cách mạng” Hồ Chí Minh:
Toàn tập, t. 7, tr. 482)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét